Có cơn mưa nào qua đây, sao trời trong xanh là thế
Giá như em còn bên tôi, giá như tôi đừng lặng lẽ
Giấc ngủ vùi chiều hôm, giữa đền đài bỏ hoang
Những dại khờ đầu tiên, những thề nguyền ngày xưa.
Anh nhớ em buồn vui nơi đó
Anh nhớ em từng đêm gió về
bao ước mơ một đời thiếu nữ
theo lá rơi con sông mùa thu
Xuân thiết tha mùa xuân đi mãi
Em ghé qua dừng chân đứng lại
Ðong đếm chi niềm vui nước mắt
tre vẫn xanh hai bên đường ta
Theo gió qua miền quê hoang vắng
cho tiếng dương cầm đêm chết lặng
Em có nghe tình yêu anh hát
khi nắng xôn xao trên hàng cây.
Ðến bao giờ vườn đầy hoa trắng rơi
Chôn vùi nơi đó bóng dáng em lặng yên
Bao niềm hạnh phúc thật gần
giữa cuộc đời nhỏ nhoi
Bao giông tố đã trôi qua đời anh
Bao hoàng hôn tím ngắt rơi trên dòng sông
Bao bình minh chói chang trên miền quê hương nắng gió
Sóng rất hiền và đại dương rất xanh
trên bờ cát trắng những dấu chân trẻ thơ
Em ngồi ca hát một mình
giữa khoảng trời bỏ quên.
Em có nghe tình yêu tôi hát
Xa vắng đi niềm kiêu hãnh nào
đong nỗi đau đầy bàn tay bé
Ai đó nơi xa xôi chờ mong.
Trước sân bao lần ra hoa
bao lần trăng treo đầu ngõ
Có con sông nào rong chơi cuốn theo đôi bờ mưa lũ.
Em có nghe tình yêu tôi hát
Xa vắng đi niềm kiêu hãnh nào
đong nỗi đau đầy bàn tay bé
Ai đó nơi xa xôi chờ mong...