Đừng trốn tránh ngày Hôm qua bởi vì tôi sẽ học được nhiều bài học của ngày hôm qua.
Ngày hôm qua là kết quả của hiện tại. Ngày hôm qua phản ánh rõ nét hiện tại tôi làm gì. Nó là người bạn cũng là người đồng hành của tôi. Hãy đừng ngần ngại vì ngày hôm qua tôi đã như thế nào chăng nữa. Hãy nhớ ngày hôm qua để bước tiếp, chứ không chờ đợi.
Và tôi sẽ có người bạn mới tên đến từ Tương lai
Những người bạn
Một hôm nọ nghe tiếng khóc thút thít. Bụt hiện lên bảo :_”Tại sao con khóc?”
Con bé trả lời bụt rằng: _“Con không biết phải làm gì. Con dường như là mệt mỏi. Con đã đánh rơi tình yêu cuộc sống. Và điều đó làm con không thiết sống nữa. Thưa Bụt!
Bụt hỏi:_”Thế tại sao con khóc?...” Bụt cười hiền hòa và nói: “Con hãy đi tiếp chặn đường còn lại nếu phía trước là cuối con đường con đã dự định….và con sẽ thấy”.
Bụt vuốt râu tóc bạc phơ và rồi biến mất. Trong khoảng không gian vắng lặng, con bé bước đi từng bước, từng bước…mệt mỏi, vật vã để rồi bé thiếp đi.
Ánh bình minh lên cao làm cô bé chợt tỉnh giấc. Rồi bé nhìn thấy tiếng cười giòn giã của trẻ thơ, tiếng trẻ khóc hòa lẫn vào tiếng nhạc du dương của anh Gió. Cô bé cảm thấy tâm hồn nhẹ nhõm vì làm quen nhiều người bạn mới. Thật vui!
Bước tiếp…! Cô bé gặp được chị Bình Minh_ chị có thể nói rằng tỏa sáng trong muôn sắc màu. Chị vui tươi và tung tăng nhảy múa trên nhánh cây, hướng dẫn các chú chim hát véo von chào buổi sáng, và dường như là tất bật công việc nhưng chị yêu tất cả những điều chị có thể làm cho cuộc sống này tươi đẹp hơn. Nhưng khi thời gian trôi đi, chị sợ hãi… và dần trôi vào Ngày Hôm Qua._“Ngày Hôm Qua là một viên thẩm phán đấy bé con ạ! Chị Bình Minh cười và thời gian trôi đi…
Bước tiếp…! Cô bé gặp Hiện tại. Hiện tại vui vẻ cười đùa, đi dạo với cô bé suốt buổi chiều. Và vội vã vội về như quên một số việc quan trọng. Ấn tượng với người bạn mới bởi tính hòa đồng, lạc quan đến mức quên công việc hiện tại.
Bước tiếp…! Khi trời đã sập tối. cô bé mệt mỏi ngã lưng vào tấm thảm xanh rì của Mẹ thiên nhiên. Ngước nhìn các vì sao tinh tú xa xa và nghĩ về chuyến đi của mình. Cô bé thích chị Bình Minh xinh đẹp lạ kì tạo cho nó có cảm giác thân yêu và tràn đầy nhiệt huyết. Ở chị có một tinh thần không ngừng nghĩ, sức khỏe dẻo dai tràn đầy nhựa sống. Nhưng nó không thích Hiện tại, bởi vì lãng quên mục đích của mình. Hiện tại luôn là thế “Khi Bình Minh lên cao thì mãi mê chơi, cứ để chị Công Việc chờ mãi và không thấy Hiện Tại đâu và Hiện tại chỉ nhớ chị Công Việc khi hoàng hôn đã ngã bóng”.
Nó chợt hoảng hốt khi thấy ai đó. Sợ hãi nó chạy. Nó nghe tiếng vọng lại:” Hãy nghe tôi nói. Xin đừng trốn tránh tôi. Vì chắc chắn một điều rằng tôi_Hôm qua sẽ chỉ cho bạn nhiều bài học cuộc sống.”
Ngày Hôm qua xin tự giới thiệu: “Tôi tên là Hôm qua đến từ kết quả hiện tại của bạn. Tôi phán xét rõ nét hiện tại bạn làm gì, kết quả ra sao. Tôi là người bạn cũng là người đồng hành của bạn. Hãy đừng ngần ngại vì ngày hôm qua tôi đã như thế nào chăng nữa. Hãy nhớ ngày hôm qua để bước tiếp, chứ không chờ đợi. Hãy nhớ Hôm qua nhé! Vì tôi từng ngày trôi qua, Và tôi sẽ trưởng thành người ta sẽ gọi tôi là anh Quá Khứ hay Thẩm phán Cha gì đó.”
Và cô bé lại Bước tiếp….! Nó gặp chị Tương Lai, chị nhã nhặn chăm chút từng li từng tí cho những dự định, mục tiêu phía trước, có lúc chị mơ mộng hão huyền nhưng có lúc lại đi sát thực tế và đạt được mục tiêu của mình.
Bước tiếp…! Và cô bé đã đến cuối con đường của mình. Cô bé đã học được nhiều bài học từ những người đi trước Chị Bình Minh, Hiện Tại, Ngày Hôm Qua_ hay a Quá Khứ. Và nó nhận ra rằng cần phải đi tiếp con đường của mình. Nó mỉm cười hạnh phúc!
Bài học của bạn là gì?